Những ngày này, Facebook các chị em đồng loạt đăng tút 'nhắc nhẹ' chồng, người yêu tặng quà ngày 20/10.
Tâm lý háo hức đợi quà, khoe quà, tự hào về quà tặng không có gì sai. Cả năm chỉ có 2 ngày đặc biệt của chị em phụ nữ là ngày 8/3 và 20/10.
Chị em được tung tăng váy áo, được cơ quan tổ chức mít tinh, tặng hoa, dẫn đi ăn nhà hàng, được chụp ảnh với mênh mang hoa lá, được rung rinh sung sướng với biết bao lời chúc mừng.
Các anh có nghĩa vụ và trách nhiệm phải chúc mừng chị em! Vì vậy, vào ngày này, nhiều anh chồng hậm hực khi vợ vô tình 'tag' vào một bức ảnh với lời nhắn 'chồng nhà người ta'. Lại có nhiều anh dịp này, nếu không hào phóng rút ví có nguy cơ bị 'bồ đá' vì bị gắn mác keo kiệt.
Ảnh minh họa. Nguồn internet
Tôi cũng thích hoa, thích quà chồng tặng dịp 20/10 cho bằng chị bằng em. Nhưng tôi lại nhận ra, có nhiều thứ quan trọng trong đời, chúng ta thường lãng quên.
Dù người đàn ông trong gia đình sẽ gọi điện từ xa chúc mừng bà, mẹ, chị em gái, bạn bè đồng nghiệp. Nhưng tại sao, chính chị em chúng ta không tận dụng thời gian và cơ hội để bày tỏ tình cảm với bà, với mẹ, với chị em bất cứ lúc nào có thể, không phải vin vào một ngày lễ trong năm?
Tôi mới về quê ăn giỗ. Quà về quê là giỏ lan tặng cô bạn thân, là những gói cốm xanh biếu bà, biếu mẹ, cho em.
Ở quê, chẳng có ai bán cốm. Tôi nhớ những lần chị họ mua gói cốm về thắp hương, sau đó chia cho mọi người trong nhà cùng thưởng thức. Mẹ và em gái khen cốm ngon, quà thơm thảo nên mỗi người vốc một nhúm ăn thòm thèm.
Lần này về quê, tôi nói anh xe ôm rẽ qua chợ Hà Đông mua cả cân cốm về làm quà. Bà nội ăn cốm cứ xuýt xoa khen ngon, không quên hỏi giá cả bao nhiêu rồi nói 'cháu gái tiêu hoang quá!'. Mỗi năm chỉ có dịp giỗ về quê đúng mùa cốm, cháu mới biếu bà được gói cốm bé tẹo mà bà có vẻ vui lắm.
Buổi tối, tôi tranh thủ phi xuống nhà đứa bạn tặng giỏ lan, rôm rả 10 phút trò chuyện, tôi chỉ bạn cách chăm sóc. Bạn kể chuyện, mai đi hội diễn văn nghệ...
Chiều Chủ nhật từ quê lên Hà Nội, mở Facebook biết đội bạn đạt giải Nhất. Lòng cứ thấy xốn sang, chỉ mong bạn bận rộn, tham gia nhiều phong trào, quẳng hết buồn lo đi để sống rạng rỡ, tươi vui...
Tôi bóp chân tay cho bà nội, đấm lưng bóp đầu cho mẹ. Việc này tôi làm thường xuyên với chồng, con, ai cũng thấy thoải mái, thư giãn. Nhưng bóp đầu, đấm lưng cho mẹ thì đây là lần đầu tiên, mà mẹ tôi cũng đã ngoài 70.
Có lẽ tôi cũng giống nhiều người, vô tư tận hưởng sự chăm sóc ân cần từ cha mẹ mà quên mất một điều, người thân cũng hạnh phúc biết bao khi con cháu quan tâm, hiếu thảo.
Các anh chồng, con trai, con rể có mấy ai quan tâm đến bà, mẹ, em, bạn thích ăn gì, thích nói chuyện gì, thích đi những đâu? Anh nào ga lăng thì ôm bó hoa kèm quà về tặng. Anh nào thực tế thì đưa vội dăm bảy trăm ngàn biếu, tặng, cho những người phụ nữ trong gia đình.
Nhiều anh thì nhanh nhẹn gọi điện, chúc mừng qua Zalo, Facebook. Một số anh thì thờ ơ, dửng dưng cho qua, coi việc chúc mừng, tặng hoa, tặng quà là trò nhảm nhí, vô bổ.
Hội chị em bạn dì mình ơi, chẳng cần đợi đàn ông tặng hoa, tặng quà, chúc tụng. Chúng ta hãy bớt quan tâm đến chồng con, dành tặng cho chính bản thân mình thời gian để làm những việc mình thực sự yêu thích, dù đơn giản là về thăm cha mẹ, ngồi đọc sách, ngắm hoa, cà phê với hội bạn thân, chọn mua một bộ váy áo mình bồ kết đã lâu mà cứ đắn đo vì giá cả.
Yêu bản thân mình, nói dễ -làm khó vì chị em luôn canh cánh bổn phận chăm lo tổ ấm và chồng con đến rạc người…