Một hàng hoa trên phố. Ảnh: Việt Linh.
Hoa lặng
Chị ngồi rìa phố chơi vơi
Bên thềm ngày lễ tháng mười chị em
Người đi qua góc phố quên
Thúng hoa vương hạt bụi mềm lòng se.
***
Ừ thì cũng phận nữ nhi
Mặc ai váy áo đi về cuộc vui
Mặc ai nghìn cánh hoa tươi
Áo xanh bạc gió chị ngồi vì con.
***
Tháng mười mong áo ấm hơn
Bát canh thôi nhạt, nồi cơm thêm đầy
Lưng còng trong gió heo may
Quản chi mưa nắng phố gầy đời hoa.
***
Phố xa và ánh mắt xa
Chị như hoa thắm lòng ta mặn chiều!
Giữa dòng chảy nhộn nhịp của phố phường, đôi khi bắt gặp những khoảng lặng như nốt nhạc trầm khiến lòng ta chùng lại với thật nhiều yêu thương.
Những phụ nữ không có 20/10. Ngày có nhiều người cùng giới hân hoan trong những lời chúc, trong hoa tươi, trong những món quà tặng - họ vẫn lặng lẽ mưu sinh.
Họ không có cơ hội để nhận, mà lặng thầm trao đi: Trao đi sự kiên trì, nhẫn nại, hy sinh dành cho gia đình, trao đi những nụ cười, sắc hoa tươi, lời chúc tới những người mua hoa…
Và như thế, họ chính là một bài ca, đang là bông hoa đẹp nở giữa cuộc đời - dù là hoa lặng.