Đông cũng ngừng mưa buốt
Nắng vội tãi ánh non vàng
Mẹ nghỉ việc đồng ủ nồi rượu tết
Con mực chạy quẩn quanh mà không biết mệt
Theo bước mẹ vào ra
Cây chanh cuối vườn cũng vừa rụng hết cánh hoa
Hương vẫn còn lưu thơm ngan ngát
Buồng cau non lắc lư cũng đương vào hạt
Tua tủa râu xanh vờn gió ngóng xuân về
Một màu xanh mát mượt bờ đê
Tiếng bố giục bước trâu về khi nó chần chừ ngoạm thêm vài ba cụm cỏ
Khói lam chiều bay lên từ xóm nhỏ
Hoàng hôn ngóng cánh cò xa
Bố rít điếu cày phả khói xót xa
Nói bâng quơ " tết này nó có nhớ về không nữa"
Mẹ thở dài ngừng bước chân bậu cửa
Mắt đau đáu nhìn về phía xa xôi
Trên những luống cày chạy dài mãi đến chân trời
Mẹ cha đội nắng mưa gieo mùa xuân ngóng đợi
Cánh cò bay xa vời vợi
Có nhớ đường về quê?