Phía sau “ô cửa”
Mùa Hè năm 1968, thợ mỏ Alex M. cùng với đồng nghiệp, Veino Heimonen được một công ty khai thác mỏ ở Vancouver giao nhiệm vụ đi thăm dò khoáng sản ở một số nơi xa xôi có địa hình gồ ghề, thuộc vùng lãnh thổ Tây Bắc của Canada.
Cả hai đã mất 2 tháng rưỡi cho nỗ lực này nhưng không phát hiện được gì, mọi thứ với họ chỉ như một cuộc du ngoạn. Cho đến ngày cuối cùng của chuyến công tác, họ tình cờ chứng kiến một hiện tượng lạ lùng, dường như có một cổng liên lạc bí ẩn ở vùng đất hoang vu này.
Nhìn qua vách khe đá, họ phát hiện một cái mương trên mặt đất, đáy bằng phẳng kích thước khoảng 15m x1,5m, có nhiều hòn đá đủ kích cỡ nằm rải rác trong màn sương mù lơ lửng nhưng không di chuyển. Tìm cách đến gần xem xét kỹ hơn, hai người thợ mỏ thấy có những khối đá hình quả chuối dài 1m, dường như được cấu tạo bởi những hòn đá màu bạc nhỏ hơn, “giống như trứng ếch”.
Sau màn sương là một thế giới khác? (Ảnh minh họa nguồn internet).
Họ nhặt nhiều hòn đá nhỏ này nhưng không xác định chúng là loại khoáng chất gì. Ngoài ra, cả hai cũng tìm thấy những khối đá bị tan chảy thành hình giọt nước mắt trông như thủy tinh và nhiều đống xỉ, dường như được tạo ra bởi hoạt động khai thác mỏ, mặc dù không có kế hoạch khai thác ở đây vào thời điểm đó.
Đáng chú ý là có một cây cổ thụ bật gốc nằm bên cạnh màn sương với những chiếc rễ to nhô ra mọi hướng. Cây quá lớn để chuyển đến hẻm núi hẹp này, vậy nó đã đến đây bằng cách nào? Alex rón rén đến gần đám sương mù dập dềnh và cố gắng nhìn vào trong nhưng không thấy gì. Sự tò mò thôi thúc khiến anh ta liều lĩnh bước vào, trong khi Veino Heimonen không tham gia mà quay về nơi cắm trại. Sau này, Alex kể lại cho anh trai của mình trong một bức thư sau:
Bước vào trong màn sương mù khoảng hai bước, em thấy một cánh đồng cỏ trong tầm nhìn. Cỏ ở đây cao khoảng 30cm. Càng đến gần, cỏ càng cao. Bước xa hơn vào màn sương, tầm nhìn của em bị giới hạn ở hai bên.
Khi đến bãi cỏ màu nâu cao khoảng 1m, em dừng lại. Em không nhớ rõ bầu trời trông như thế nào, có lẽ màu xám. Em tự nhủ là không được bước thêm vào bãi cỏ nhưng sự thôi thúc khiến em lại tiến lên. Bây giờ cỏ lại cao hơn, gần 1,5m, tầm nhìn hai bên được mở rộng. Xa xa bên phải dường như là một ốc đảo, với những cây có kích thước trung bình mọc theo một vòng tròn. Lúc này tâm trí em hoàn toàn trống rỗng, với những cảm giác kỳ lạ xáo trộn trong đầu óc. Em quỳ gối rồi lết ra khỏi trong thời gian kỷ lục.
Ra ngoài rồi nhưng Alex vẫn còn run rẩy và bất an, cảm giác hoàn toàn kiệt sức, thậm chí không thể đứng dậy được. Anh tự hỏi những gì vừa chứng kiến có phải là sự thực. Tâm trạng hoang mang, anh cảm thấy bị đe dọa bởi đám cỏ bí ẩn, một nỗi sợ hãi tràn ngập. Sau này, qua người anh của Alex, người ta biết rằng, cảnh tượng huyền bí trước mắt khiến anh gần như khuỵu xuống tại chỗ.
Nhiều năm sau, anh trai của Alex đã tiết lộ về điều này trong trong một báo cáo đến Trung tâm Nghiên cứu UFO (CUFON) như sau:
Qua màn sương, Alex thấy hai người đàn ông đang nhìn mình. Họ đứng cạnh nhau bên rìa của màn sương và cách mặt đất khoảng 1m. Cả hai có chiều cao khoảng 1,8m, tóc và râu dài, màu muối tiêu (muối nhiều hơn tiêu), khoảng chừng 40 tuổi, trông giống người da trắng với các đặc điểm trên khuôn mặt như chúng ta nhưng không nhìn thấy nhãn cầu nào.
Họ giống hệt nhau như một cặp song sinh, mặc quần dài màu nhạt và áo choàng đến gối có thắt lưng ở giữa, chân đi xăng đan. Alex nhìn xuống mặt đất rồi quay lại nhìn hai người đàn ông trong màn sương, lúc này một người vẫn đứng, trong khi người kia dường như đang ngồi trên không trung, khiến anh nhớ đến bức tượng “Nhà tư tưởng” (The Thinker). Cả hai đều không nói gì mà chỉ quan sát anh. Alex cho biết vào thời điểm này anh cảm thấy run rẩy và quyết định quay trở lại nơi cắm trại.
Thế giới khác
Những thực thể này là gì? Alex quyết định không nói gì với người đồng hành, giữ kín câu chuyện cho riêng mình trong nhiều năm và tự tranh đấu với bản thân về việc có nên quay lại và tìm thứ mà anh gọi là “ô cửa” hay không. Một thời gian sau, anh gửi một trong những hòn đá kỳ lạ thu nhặt ở nơi bí ẩn cho một nhà địa chất học là Tiến sĩ Sinclair để phân tích thành phần. Nhà khoa học này cũng bối rối không biết chúng thuộc chủng loại đá nào.
Sau cùng, Alex quyết định kể câu chuyện kỳ lạ cho anh trai mình, Bill M, qua thư và qua điện thoại. Chính Bill M, sau nhiều năm cân nhắc đã báo cáo việc này với Trung tâm Nghiên cứu UFO vào năm 2010.
Tuy nhiên, các tài liệu không đề cập đến việc liệu có ai tìm đến nơi đó hay không, trong khi Bill vẫn rất mơ hồ về vị trí chính xác của địa điểm này cùng “ô cửa” của nó do anh chỉ nghe mô tả của em mình. CUFON được cho là có thể đã lần theo dấu vết của Alex M., người xác nhận rằng, tất cả những gì đã kể đều là sự thật. Tuy nhiên, anh lộ vẻ thất vọng vì câu chuyện đã bị phanh phui và không muốn tên đầy đủ của mình bị tiết lộ.
Người đàn ông này thực sự đã gặp những gì sau “ô cửa” giữa hư không? Những cuộn sương mù đó là gì và nó đã đưa anh ta đến đâu? Cái mương rãnh kỳ lạ và những tảng đá rải rác trong đó thực sự là gì? Có áp lực nào khiến anh phải giấu kín những điều đã chứng kiến trong nhiều năm và không dám quay lại?
Đây là một trong những trường hợp kỳ lạ được báo cáo nhiều năm sau khi xảy ra và rất ít bằng chứng để chứng minh, xác thực nó. Người ta tự hỏi liệu có những cổng liên lạc nào đó hiện diện trên Trái đất để đi vào thế giới khác? Nếu có, thì ai đã xây dựng chúng và với mục đích gì? Mọi chuyện vẫn còn bí ẩn.